
Tổ chức có trụ sở chính tại Paris, Pháp, ước tính đến năm 2020, đại dịch sẽ làm số người thất nghiệp ở các nước OECD tăng thêm 8 triệu người. Ngoài ra, 14 triệu người cũng thất nghiệp do virus mới ở các nước phát triển thêm diễn biến căng thẳng và phức tạp hơn. Đến cuối năm 2020, số người ở các nước OECD không có việc làm trong ít nhất sáu tháng đã tăng 60% so với trước đại dịch. Con số này tiếp tục tăng trong quý đầu tiên của năm 2021, và có tác động lớn nhất đến các nhóm người trẻ không có việc làm khiến họ dễ bị tổn thương hơn.
22 triệu việc làm bị mất tại các nước phát triển
Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD) cho biết có đến 22 triệu việc làm đã bị mất đi tại các nền kinh tế phát triển do tác động từ COVID-19. Theo đó, tính đến tháng 5/2021, tỷ lệ thất nghiệp của các nước thuộc khối OECD giảm xuống còn 6,6%; nhưng vẫn cao hơn mức trước đại dịch 1%. Trong số 22 triệu người mất việc; 8 triệu người thất nghiệp và 14 triệu người được coi là rời khỏi thị trường lao động.
Theo OECD, các gói cứu trợ kinh tế đã cứu được 21 triệu việc làm. Tuy nhiên các nước phát triển sẽ phải đối mặt với tỷ thất nghiệp dài hạn gia tăng; do những lao động trình độ thấp gặp khó khăn trong quá trình tìm việc làm mới.
“Nhiều công việc đã bị mất trong cuộc khủng hoảng đại dịch này sẽ không được phục hồi”; Stephane Carcillo, người đứng đầu bộ phận việc làm và thu nhập của OECD cho biết.
OECD dự báo việc làm tổng thể ở các nước thành viên sẽ không trở lại bình thường cho đến quý III/2023. Tuy nhiên, các quốc gia riêng lẻ – chẳng hạn như các quốc gia ở châu Á – Thái Bình Dương; đã chứng tỏ khả năng xử lý khủng hoảng tốt hơn, có thể cải thiện nhanh hơn.
Lao động trẻ dễ tổn thương trong tình trạng thiếu việc
Đáng chú ý, OECD nhấn mạnh phụ nữ và lao động có trình độ thấp; là những đối tượng dễ bị tổn thương nhất trong tình trang thiếu việc làm. Báo cáo của OECD cũng cho thấy những lao động trẻ tuổi bị tác động tiêu cực nhiều hơn so với người trưởng thành đang làm việc. Trong đó những lao động trẻ ở Canada, Mỹ, Mexico và Tây Ban Nha bị ảnh hưởng nặng nề nhất.
“Những “vết sẹo” có thể cảm nhận được trong một thời gian dài; với những người trẻ tuổi về tiền lương và thu nhập”, ông Stephane Carcillo nói.
OECD nói rằng phải mất 1 thập kỷ để việc làm của thanh niên trở lại mức bình thường; sau cuộc khủng hoảng tài chính 2008. Nhằm tránh hậu quả tương tự, vị chuyên gia cho rằng cần có những biện pháp lớn hơn để đầu tư vào những người trẻ.
“Chúng ta nên làm tốt hơn lần này. Chúng ta không thể để những người trẻ bị ảnh hưởng nghiêm trọng như vậy”; Stefano Scarpetta khẳng định.
Kết luận
Báo cáo của OECD khuyến nghị các chính phủ tăng cường đào tạo lao động trong các ngành kinh tế xanh và kỹ thuật số; đồng thời tập trung hỗ trợ việc làm cho những lĩnh vực bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi giãn cách xã hội.
“Việc rút lại quá sớm các biện pháp hỗ trợ bằng tài khoá sẽ đặt ra nguy cơ phá hỏng tiến trình phục hồi”; Tổng thư ký OECD Mathias Cormann cảnh báo. “Nhưng mặt khác, việc duy trì sự hỗ trợ bao trùm trong thời gian quá dài; có thể gây suy giảm sức mạnh và chất lượng của sự phục hồi trong dài hạn; vì sẽ làm chậm lại tiến trình tái phân bổ vốn và lao động trong nền kinh tế.
Trong đại dịch Covid-19, vào lúc đỉnh điểm; chính phủ các nước OECD đã hỗ trợ cho khoảng 60 triệu công việc; nhiều gấp 10 lần so với trong thời gian khủng hoảng tài chính toàn cầu.